Nhiếp ảnh gia Thái Phiên vừa cho ra mắt công chúng cuốn sách ảnh khỏa thân Miền cổ tích (ảnh), sau khi cầm bản thảo gõ cửa rất nhiều nhà xuất bản.
Nhiếp ảnh gia Thái Phiên vừa cho ra mắt công chúng cuốn sách ảnh khỏa thân Miền cổ tích (ảnh), sau khi cầm bản thảo gõ cửa rất nhiều nhà xuất bản.
Sách được in bìa cứng, dày 146 trang, gồm 95 ảnh khỏa thân nghệ thuật, chia thành 3 chương: Tinh cầu lạ, Khúc tự tình, Miền cổ tích. Xen kẽ giữa các tác phẩm còn có nhiều đoạn tác giả viết cảm xúc, in song ngữ Việt - Anh.
Ảnh của Thái Phiên ghi lại những nét đẹp mang tính chi tiết, những đường cong, những dáng nét, bố cục sắc sảo, hiện đại giữa người mẫu với bối cảnh, với thiên nhiên.
Đi cùng với những bức ảnh kể chuyện là tự sự chất chứa tâm trạng: “Nếu em không có đủ sức mạnh để có thể thênh thang tự do bay lượn thì em cứ cuộn tròn trong vỏ ốc, cứ bình yên trong khung trời nhỏ bé được bảo vệ bởi thành trì định kiến…”. Hoặc triết luận: “Thời gian không dừng lại, cho nên mỗi khi muốn làm một điều gì đó thì ta nên cố hết sức mình, cho dù thành công hoặc thất bại thì mỗi khi nhìn về quá khứ, ta không phải ngậm ngùi, tiếc nuối”.
Có thể nhiều độc giả thắc mắc vì xem ảnh chưa chắc đã hiểu, có khi cầm bức ảnh lên phải xoay ngang, xoay ngược mãi mà vẫn không nhìn ra. Nhiếp ảnh gia cho rằng không cần phải giải thích, bởi vì nghệ thuật nhiều khi chỉ cần “cảm”, không nhất thiết phải hiểu rõ nguồn cơn.
Quan điểm nghệ thuật ổn định “Chúng ta là người Việt Nam, chúng ta có văn hóa gốc, văn hóa nền nhất định. Ảnh của tôi nếu đi ra nước ngoài, người ta không thèm coi đâu vì tôi đã né tránh tất cả. Nhưng “chụp sạch” như thế mà vẫn gặp khó. Ảnh của tôi sạch hay không sạch phụ thuộc vào cái đầu của người xem. Với người này như thế là quá “nhẹ nhàng”, nhưng với người kia đã là “dữ dằn” lắm rồi” - nhiếp ảnh gia Thái Phiên phát biểu từ năm 2007. |
Để chụp được những tấm ảnh khỏa thân này, người mẫu phải lên rừng, xuống biển cùng người chụp, thể loại ảnh khỏa thân đòi hỏi phải chụp ở những chỗ không người. Nên nhiều khi người mẫu phải cùng nhiếp ảnh gia vượt mấy chục cây số đường rừng đầy bụi đỏ, gập ghềnh, khúc khuỷu và không một bóng người, chỉ có tiếng vọng của đại ngàn, sương rừng, gió núi để có thể hóa thân vào từng tác phẩm.
Nhiều bức hình khiến người chụp và người mẫu có thể phải trả giá đắt, thậm chí là nguy hiểm tới tính mạng. Để người mẫu có thể nằm chênh vênh trên vách đá, hoặc nằm ngay ở chỗ nước tràn của thác và đặt được máy móc để chụp không dễ chút nào.
Có lần, ấn định ngày chụp rồi thì trời bỗng dưng trở rét, nhưng giữa tiết trời lạnh, cô người mẫu vẫn kiên quyết cởi bỏ quần áo, hòa mình vào thiên nhiên để tiến hành chụp bộ Giao hòa. Cô không muốn để lỡ lịch của các công việc khác và đã xác định làm nghệ thuật nghiêm túc thì phải chấp nhận hy sinh, khiến người chụp thật sự xúc động và thăng hoa.
Sự thực là thể loại ảnh khỏa thân không cho phép người chụp và người mẫu được yên bình. “Phải điên lắm mới theo ảnh khỏa thân. Tiền đâu mà dắt người mẫu lên rừng xuống bể tìm chỗ chụp? Chụp xong rồi có triển lãm được không? Mà mấy ai bán ảnh khỏa thân ở triển lãm?” - Thái Phiên cảm thán.
Nhiếp ảnh gia từng nhiều lần tự hứa với lòng mình là sẽ không theo đuổi ảnh khỏa thân nữa vì quá mệt mỏi bởi cái nhìn khắc nghiệt, với những định kiến áp đặt của người ngoài cuộc. Nhưng ngọn lửa đam mê không dễ dàng tàn lụi, cứ âm ỉ, lẩn khuất đâu đó, chờ một dịp rồi lại bùng lên. Tác phẩm Miền cổ tích, vì thế thành dấu ấn cho chặng đường hàng chục năm lao động nghệ thuật với sự cô đọng và cả cô đơn của nhiếp ảnh gia Thái Phiên.
Hòa Bình