Văn hóa

Mùa chia xa

Tháng năm về khi tiếng trống trường báo hiệu những ngày hè sắp đến, khi những cánh phượng đỏ rực bên đường, khi những chùm bằng lăng tím nở rộ, khi những tiếng ve râm ran khắp nơi báo hiệu mùa hè về.

Ảnh chỉ mang tính minh họa. (Nguồn: Internet)
Ảnh chỉ mang tính minh họa. (Nguồn: Internet)

Mùa hè, mùa của chia xa: xa mái trường, xa vòng tay bảo bọc của thầy cô, xa những ánh mắt, nụ cười của bạn bè, là mùa của những kỷ niệm đẹp nhất mà tôi luôn cất giấu trong góc khuất trái tim mình, để rồi một ngày khi thấy những cánh phượng đỏ lại chợt trỗi dậy.

Nhớ hình dáng hao gầy của thầy, bóng cô trên bảng đen phấn trắng. Nhớ những lo lắng ngày thi, nhớ những lúc xin từng đôi giấy để làm bài kiểm tra, nhớ hành lang rộn rã tiếng nói cười, nhớ những buổi trèo tường đi học trễ, hàng ghế đá giờ ra chơi, nhớ đứa bạn cùng bàn...

Tháng năm đường về còn chung lối, đám con trai chở đám con gái với áo dài trắng thướt tha trên những chiếc xe đạp lách cách. Cả bọn cùng nhau hái những cành phượng nở rực như níu giữ những ngày còn bên nhau chung lớp, chung trường. Những nụ cười rộn rã hòa mình theo tiếng gió rì rào, để gió phả vào mặt mát rượi, để gió lùa qua mái tóc bay bay, quên hết những ưu tư, chỉ biết hiện tại là niềm vui...

Tháng năm làm rơi nước mắt học trò mùa chia tay, tạm biệt thời áo trắng tinh khôi, tạm biệt những gương mặt thân quen của bạn bè bao năm gắn bó, nhìn nhau rưng rưng xao xuyến, cầm tay quyến luyến chẳng rời. Vội ghi những dòng chữ kỷ niệm cho nhau trên trang lưu bút học trò, trong đó có kẹp cành phượng đỏ ép khô, những lời thơ ân tình, một bức hình lưu niệm và lời nhắn nhủ, cả những lời sâu thẳm trong trái tim, trao cho nhau những cái ôm tạm biệt, dù biết sẽ sớm gặp lại nhau nhưng không thể ngăn dòng nước mắt chia xa.

Nếu có dù chỉ một lần, tôi muốn được quay trở về thời áo trắng gom nhặt thật đầy những kỷ niệm để không luyến tiếc mỗi khi tháng năm về.

Hoàng Trường

Đồng Nai

© 2021 FAP
  674,597       7/1,735