Xin được bắt đầu bằng những năm tháng tuổi hai mươiBốn mươi năm qua đi - thời chiến tranh máu lửaTuổi hai mươi thuở ấy ai còn nhớ?Màu áo xanh quân phục hóa đất trời
Xin được bắt đầu bằng những năm tháng tuổi hai mươi
Bốn mươi năm qua đi - thời chiến tranh máu lửa
Tuổi hai mươi thuở ấy ai còn nhớ?
Màu áo xanh quân phục hóa đất trời
Rầm rập bước lên đường cả đất nước sục sôi
Trận mạc tràn vào mỗi mái nhà, hẻm phố
Ngôn ngữ thường ngày thưa thớt từ “chồng, vợ”
Những người trai ra hết phía chiến trường
Những cánh đồng góa bụa nắng sương
Những xóm làng toàn đàn bà, con trẻ
Cả xã hội một “model cỏ úa” (*)
Chiếc gương soi lăn lóc tủi buồn…
Em thân yêu có lúc chạnh buồn?
Em xinh đẹp như hoa rừng hẻm núi
Tuổi mười tám, đôi mươi không có người đón đợi
Hoa cứ nở vu vơ, mùa lặng sang mùa…
Tuổi hai mươi ngày ấy. Bây giờ?
Bao lớp tuổi hai mươi đã lặng vào Tổ quốc
Xin nhắc lại đôi điều như cổ tích
Kịp lắng vào câu hát những ngày xa.
--------------------------
(*) : Màu quân phục.
Đàm Chu Văn